những tản văn buồn

Mấy người bên dưới tranh nhau chụp. Người đàn ông nắm được, vội vã cột ngang eo ếch thằng nhỏ. Thằng nhỏ được từ từ kéo lên, tòn teng dọc theo hông tàu, hai tay nắm chặt sợi dây, ráng nghiêng người qua một bên để cúi đầu nhìn xuống. Người đàn ông ngước nhìn Mỗi tản văn, dẫu vui hay buồn, đều có những chiêm nghiệm lắng sâu bằng tâm thức của một người trẻ. "Tôi chợt nhớ tiếng chim gù gọi bạn. Cũng ở chính nơi này. Cuộc đời mỗi người, mỗi thời khắc đi không trở lại. Tôi sẽ dần xa tôi mãi? Hay chính tôi phía trước đợi chờ?" - Vẫn còn đó những khắc khoải trong tản văn kết thúc tuyển tập. Thời gian dài, phong trào sáng tác trẻ tại Đà Nẵng có phần trầm lắng hơn so với hai đầu đất nước. Dù vậy, những truyện ngắn, bút ký, tản văn và trang thơ của các tác giả vẫn đầy hương sắc và khát vọng dấn thân trên con đường văn học - nghệ thuật. Báo Đà Nẵng điện tử, cơ quan của Đảng bộ Đảng Chí Phèo - Nam Cao. Nam Cao, Tác Phẩm Kinh Điển, Truyện Ngắn - Tản Văn - Tạp Văn 0 3,340. "Chí Phèo - Nam Cao" đã tái hiện bức tranh chân thực nông thôn Việt Nam trước 1945, nghèo đói, xơ xác trên con đường phá sản, bần cùng, hết sức thê thảm, người nông dân bị đẩy vào con Trong kho tàng trước tác đồ sộ của Lỗ Tấn có 1 tập sách nhỏ, là lạ, rất dễ thương, được nhiều độc giả Trung Quốc thích thú và đánh giá rất cao. Đó là tập "Dã thảo" (Cỏ dại) Tập sách này được Lỗ Tấn gọi là "tản văn thi" (Thơ văn xuôi), là những bài văn ngắn giàu chất thơ được giới nghiên cứu Welche Reiche Frau Sucht Einen Mann. – Thiển nghĩ, đời sống cần niềm vui để sống nhưng lại không có cách nào lánh khỏi nỗi buồn. Đôi khi người này buồn vì niềm vui của kẻ kia. Tôi xin hầu quí vị vài mẩu vụn buồn thường nhật, hy vọng chia sẻ những nỗi buồn bất đắc dĩ, khó tránh. Nhà văn Lê Vạn Quỳnh Chuyện có thể nói là nghiêm trọng dưới không ít con mắt người Việt, nó xảy ra trong lúc vị giáo sư Văn học chia tay cô học trò. Thu chớm lạnh, gió miên man thổi làm sâu thêm ngõ vắng đêm Hà Nội. Sau lời chào tạm biệt, giáo sư khép cổng nhà thì bất ngờ cô học trò nhích sát người bạo dạn thơm nhẹ vào mái tóc đã pha sương của ông. Có thể sự lịch thiệp sang trọng trong tâm hồn, học vấn uyên thâm đáng ngưỡng mộ của giáo sư đã làm cô trò nhỏ không thể kiềm chế hay đơn giản chỉ là sự sùng kính có tinh thần thượng tôn hơn cả tình yêu? Sáng hôm sau, khác với mọi lần, vợ giáo sư trao tận tay chồng chén nước thoang thoảng hương nhài, bà nhìn yêu ông và dặn “Lần sau ông đừng đứng bên học trò lâu thế nữa nhé!” Với giáo sư, cử chỉ tương tự của nhiều sinh viên cũng thỉnh thoảng xảy ra và ông trân trọng tiếp nhận theo tính xã giao truyền thống. Vợ ông thì khác, cái thơm nhẹ của cô học trò vào mái tóc của chồng đã mang đến một chút buồn đủ làm xao động sự yên bình đang hiện hữu trong bà. Nhưng dở khóc dở cười nhất phải là việc anh bạn tôi cưới vợ lại. Cơn mưa đêm bất chợt đã cho anh cơn mơ có thật. Anh làm nghề ảnh có khiếu văn thơ, nói năng điệu đà ý vị, đương nhiên giao tiếp phải “mở” mới phát huy được tay nghề. Vợ đảm đang nghề cá gia truyền, cá được mua từ vùng cửa bể lúc hừng đông tại các vạt lưới rùng. Gom đầy thúng chở xe lên phố, đúng hẹn được thì bán cất, muộn hẹn thì bán rong, bán lẻ. Hôm nào đạp không nổ cái xe Tàu cà tàng thì gọi xe ôm. Thúng cá ưu tiên đặt trước, chị ngồi sau ôm chặt. Có bận, xe lao nhanh đụng ổ gà. Thúng cá nguyên trên xe, chị văng xuống đường đau điếng. Bò dậy, liền giục anh xế ôm nhanh cho kịp chợ. Bạn tôi bị vợ bỏ hờ với lí do lãng xẹt. Cũng một phần tại đàn bà kẻ bể quen làm lụng dâng hiến, tính khí xồn xồn vùng vẫy như cá bị lưới rùng quây cuốn, họ không mộng mị day dứt như đám nữ sỹ, nữ công chức thành phố. Số là hôm đó, chị lục tìm giấy loại để gói cá cho khách từ đống sách chỗ đầu giường thì đụng phải mấy câu… thơ. Lại là thơ tình, em anh, chàng nàng thật ngọt. Chị cho đó là thứ rượu lậu của mấy người dở hơi. Con gái chị lại vô tư cho mẹ xem phây của anh, gái những đâu mà cứ đẹp như tranh. Những lời ba hoa nông nỗi từ thói văn thơ cứ thế cất cánh đậu vào phía dưới từng trang mạng. Dâm tang đạo tích, từ đó bạn tôi gặp cảnh tình ngay lí gian. Chị vợ xuống ở riêng tại nhà dưới, ngang dãy phòng anh. Nhà bạn tôi vẫn theo kiểu nhà ở quê, nhà trên và nhà dưới được xây vuông góc với nhau. Công việc vẫn vậy, chị gom cá mỗi ngày, anh từ sáng đến tối lui cui săn ảnh đẹp cho kịp đợt thi ảnh nông thôn. Ăn cơm chung. Ngủ riêng. Cuộc chiến không thể kéo dài. Bạn tôi kể, đêm ấy trời xui mưa to gió lốc, cửa sổ nhà chỗ chị nằm bật tung, nước tạt xối vào nhà. Không kịp đi dép, anh vội chạy xuống tìm dây buộc cửa. Chậu nước vừa hứng từ mái kè, chị giội cho anh rửa tay. Anh khẽ cúi để chị lau vết nước ướt bờ vai săn chắc. Căn phòng lắng lại, phả hơi ấm da thịt đàn ông. Xong việc, anh tần ngần nơi bậu cửa, chị bảo “Trời này mưa còn lâu”. Câu nói trống không nhưng đã phá tan cái băng giá của đợt chiến tranh lạnh… Vậy là sau vài tháng tù đày, trời se lại mối lương duyên chỉ bằng một đêm mưa nặng hạt, họ bên nhau cứ thẹn thùng như buổi mới yêu. Hai mẩu vụn có chút buồn được kể trên đây không phải hiếm gặp trong đời. Chuyện vợ chồng vị giáo sư trước cử chỉ âu yếm của cô học trò có lệch pha nhau, ông xem đó là tình cảm đáng quý của học trò dành cho thầy lúc chia tay còn bà phút chốc tâm can bị chao lắc thiết nghĩ cũng là chuyện thường tình. Ở mẩu vụn thứ hai, vợ chồng bạn tôi còn trẻ, sự khác biệt lại ở tính cách mỗi người, chị chịu khó làm lụng, anh ưa thích giao du, cơm đủ no áo đủ mặc vẫn còn thấy thiếu. Thật may cơn mưa đêm ấy, trời đã se lại cho họ mối lương duyên có cơ chừng đổ vỡ. Hai mẩu vụn trong đời sống thường ngày của hai cặp vợ chồng và đều buồn thoảng. Chút buồn đó đã gây nên những sang chấn dịu nhẹ trong quan hệ khó tránh khỏi nỗi buồn kiểu này. Nó không xối xả không hình hài mà chợt đến chợt tan hoặc lắng sâu chôn chặt. Hiệu ứng từ đó gây ra có thể ví như sự cộng kết trong mạch nước nguồn, hạt vi lượng thì vô hại có thể bỏ qua còn dần dà cô đọng thành cặn lắng sẽ làm cản trở lưu thông dòng chảy. Hôm rồi tôi về quê tìm bạn cũ thì đụng ngay thằng Hóm tại quán đầu làng. Hắn rõ nhớ bao việc xảy ra từ thời trẻ trâu nhưng cũng rất chăm chú lắng nghe vài mẩu được tôi cho là có tí buồn vụn. Chẳng chút sẻ chia, ngược lại, Hóm thủng thẳng “Mi coi rứa chứ tao chả thấy có tí buồn chi!”; và, như muốn truyền sinh khí sang tôi, giọng hắn trở nên trầm ấm “Nhiễm bệnh từ lúc mô mà cữ ni hay buồn rứa, ông nội? Người ta khi lạc vào trần gian thì bản tính đã được đấng tối cao cài đặt những gen của yêu của ghét, chút lầm lẫn, và cả ngu ngơ kỳ dị nữa. Nó cứ thế sống hồn nhiên trong đời như tre trúc bờ ao, băn khoăn chi cho thêm nhọc đầu! Không tin mi cứ lấy sự đời ra đong đếm… thử coi?” Bạn tôi ngay từ nhỏ đã nói như cụ non. Giờ còn rành đậm hơn thế, những việc tưởng như nhỏ nhoi lặt vặt, rồi nỗi buồn mà tôi cho là vụn cũng được hắn giải mã bằng cả trăm cái lí sự. Ấy vậy về quê là tôi tìm đến hắn. Năm nay rét muộn. Chiều cuối đông hai đứa cười bên nhau bằng những chuyện bé bé con con như thế. Tôi thưởng Hóm chén rượu quê như để trả ơn, hắn cười tớ hớ làm rơi cả chén xuống bàn. Nghe động, mấy anh em nhà Cún con vội nhao ra sân sủa váng lên và chỉ giây lát chúng lại ngoáy tít cái đuôi luấn quấn quanh chân mấy vị khách như là nhận lỗi. Post Views 49 Một cái "tôi" lớn lao và kiêu hãnh, có những lúc vẫn không thể tự xoa dịu mình... Ghét nó, nhưng giật mình tự hỏi "Đã khi nào ta sống thật với nó chưa?- những cảm xúc đáng sợ, đáng ghê tởm ấy?" Tìm em trong những chiều hoang dại Gió cuộn tròn nặng lắm đôi vai... Chiều muộn, vẫn mang màu tím buồn như những chiều khác trong lòng người vơ vất. Hoàng hôn vốn màu đỏ cam, nhưng không phải nói màu tím là không đúng. Những lời ca quen thuộc tôi được nghe từ bài hát cũ, vẫn mơ màng một màu tím đậm đà. Nó màu tím, chỉ vì hiện ra trong sâu thẳm đôi mắt của người, chứ không trải dài trên lưng những cánh chim xa kia. Một "nắm" buồn là hỗn hợp của những cảm xúc rối bời khó có thể đặt tên. Chỉ biết ta cảm thấy như thế, thì nó là như thế, không thay đổi được, cũng không rũ sạch được. Cảm xúc cũ thì không lạ gì nữa, cảm xúc lạ rồi cũng thành quen. Bởi...nỗi buồn có khi đến bất chợt, lặp đi lặp lại. Buồn một lần trong đời, đâu thể gọi là "đời buồn"?! Cứ cho rằng tôi là một người đầy ảo mộng đi, liệu con người có phải lúc nào cũng có thể vùi mình trong thực tế tầm thường như vậy, thậm chí, nguyền rủa nó. Bạn, có như tôi, sống trằn mình trong những đường gấp khúc của cuộc đời!. Đến lúc quá mệt mỏi, quá chán chường, chúng ta vẫn thốt lên những lời, mà, nếu người khác nghe được, chắc cõ lẽ không thể tin được đó là con người chúng ta đấy thôi. Phải không! Hai mặt. Hai mặt ư? Không đâu, đâu phải hiếm khi những câu nói ấy lởn vởn trong đầu mỗi con người. Những băn khoan, khổ não ấy chẳng phải là tiếng nói nội tâm sao, nơi con người vẫn vùi chôn những ảo mộng - nơi đón ta vào khi thực tế không được êm đềm, mà nó nghiệt ngã, xô đẩy, thắng thế, và dìm sâu lí trí của một người mang tên "Bản Thân". Và ta đã nghĩ nó vốn rất mạnh mẽ. Con người, luôn kiếm tìm sự an toàn trên mỗi đường đi, một chút buồn cũng là một điều phải trở trăn, muốn trốn tránh, muốn loại bỏ, muốn tống khứ, muốn diệt trừ. Nhưng...đâu phải cái gì cũng dễ dàng bị tuyệt chủng vậy. Lá thu úa mình, u uất, lặng lẽ rơi, nhưng vẫn sẽ nằm đó, yên lành thầm thì với đất trời; Một hình bóng xưa cũ, không bao giờ mất, không thể bị quên lãng, chỉ là vẫn nằm yên đó, gọn gàng trong quyển sổ kí ức bí mật. Đâu phải mọi thứ tạo ra sức mạnh chỉ khi chúng tồn tại!. Vậy nên, chạy làm gì, đón lấy nó đi! Sống, nhưng sống chầm chậm thôi, để nghe chính ta đang thầm thì vào tai mình đã. Có khi ta chiến đấu để kiếm tìm hạnh phúc trên cao, có khi ta giành giật những gì ta cho là đáng giá, để quên rằng bản thân mệt nhoài bất lực. Có khi ta đố kị trước niềm vui nhỏ nhoi của người khác, và ngậm ngùi đắng cay, đay nghiến trước những lời nói xấu xa bỉ ổi về ta. Nhưng chẳng thể bình tâm lắng nghe mình thực sự "CẦN" gì. Một cái "tôi" lớn lao và kiêu hãnh, có những lúc vẫn không thể tự xoa dịu mình... Ghét nó, nhưng giật mình tự hỏi "Đã khi nào ta sống thật với nó chưa?- những cảm xúc đáng sợ, đáng ghê tởm ấy?" Tôi, chỉ có một tôi, dừng bảo bản thân mình mâu thuẫn, cũng đừng trách người dối mình. Thế gian đánh lừa ta như vậy đủ rồi, thì đừng quay lưng với cảm xúc thật của bản tân nữa. Ta muốn có được, đạt được nhiều thứ, nhiều lắm, nên phải cố gắng, mệt nhọc với nó. Còn cảm xúc, chẳng ai nhào nặn nó đâu. Nên đừng tội tình gì bỏ ngỏ nó như dấu ba chấm sau những câu chữ không mạch lạc. Dễ thường, khi buồn bã con người dễ mang trên mình cái túi đựng sự bực tức, cô đơn, hận đời, thậm chí là chán đời nữa. Trong đầu ta bộc phát một câu rất đỗi bình thường"Tôi không còn muốn sống nữa". Ừ, vậy coi như ta giả vờ chịu thua, nhún nhường cho cái thực tế bẽ bàng kia đi. Ừ thì bỏ cuộc, coi như sức chịu đựng có hạn đi. Xã hội không thể nhai trọn vẹn cái "tôi" của tôi, đến nỗi buồn tôi cũng phải giữ lại cho riêng mình chứ!!! Những gì thuộc về tự nhiên, hãy để nó tự nhiên. Kìm hãm nó, giống như kẹp chặt cái lò xo, rồi nó cũng bung ra. Chạy trốn nó, cũng giống như muốn thoát khỏi cái bóng ngay dưới chân mình mà thôi. Ấy vậy mà, khi buồn, con người nghĩ suy vẩn vơ lắm, về những ngày não nề vô nghĩa đã qua, về những người đã làm khổ mình. Dĩ nhiên, ta chỉ nghĩ đến những người đã làm ta đau, lúc đó ta tìm đến những người làm ta hạnh phúc, để tha hồ nói xấu cho hả, để khóc thật nhiều. Nghĩ đến những điều ta tự làm ta đau, ồ ít lắm, có khi giật mình tự hỏi, tự ngồi buồn chẳng phải lòng càng thêm đau hay sao? Cũng có những cái "tôi" ích kỷ lắm, ích kỷ đến nỗi lúc tuyệt vọng với trần thế phũ phàng nhất, vẫn lặng thinh, nằm yên trong cái vỏ sò cứng cáp. Dẫu sao, đó cũng là một cách đối diện với nỗi buồn, một nỗi buồn trầm tư, bưng kín, nhấm nháp nó ngày qua ngày rồi cũng cạn thôi. Nghĩ đến quá khứ, nỗi buồn hiện ra đầu tiên. Nghĩ đến quá khứ, ta lại sống trong một ảo mộng với một hàng chữ "Nếu" nối đuôi nhau kéo dài. Rồi lại buồn, có khi là "nỗi buồn không tên". "Nỗi buồn không tên" - là một nỗi buồn đặc biệt. Một nỗi buồn không ích kỷ, không vụ lợi, không toan tính. Bởi đó là cảm xúc của người khác, nỗi đau của người khác, mà thay vì tự dày vò bản thân ta, ta chợt nhận ra hình bóng của chính mình đâu đó trong niềm đau dội về ấy. Như nhau, thật vậy, một chuỗi, cũng là một vòng tuần hoàn... Có những ngày tôi thấy mình dường như vô định giữa cuộc sống. Thời gian trôi qua một cách vô nghĩa, cảm xúc lên xuống không ổn định. Lúc buồn buồn vô cớ, lúc lại cười cười khiến người khác nhìn tôi với con mắt không bình thường, thỉnh thoảng lại ngẩn người nhìn về phía không xác định. Đó là những ngày tháng mơ hồ, tôi chìm trong cảm giác mông lung, hư hư thực thực khó phân biệt. Rồi chợt có khoảnh khắc tôi thấy mình không thuộc về nơi ồn ào hoa lệ như thủ đô. Giá mà lúc đầu óc ngẩn ngơ ấy, tôi có người để tỉ tê tâm sự, kể lể chuyện đời hay đi lang thang cùng tôi trên những con phố dài của Hà Nội thì hay biết mấy. Giá mà có người đủ kiên nhẫn để ngồi nghe tôi khóc lóc, hiểu được sự hoang mang trong lòng, giá mà có một người như thế! Giá mà lúc đầu óc ngẩn ngơ ấy, tôi có người để tỉ tê tâm sự, kể lể chuyện đời hay đi lang thang cùng tôi trên những con phố dài của Hà Nội thì hay biết mấy. Ảnh Internet Tất cả, tôi gọi tất cả những ngày mà cảm xúc của tôi bấp bênh là “những ngày buồn tênh”. “Những ngày buồn tênh” ấy khiến tôi muốn rời xa Hà Nội, xa nơi ánh đèn hào nhoáng, xa chốn phồn hoa đô thị để tìm đến một chốn yên bình. Chốn mà tôi có thể tìm về được những cảm xúc, cân bằng lại những mối ngổn ngang trong lòng, yên tĩnh lắng nghe xem lòng mình khao khát muốn gì. Thực ra chẳng làm gì cả, chỉ an ổn ngồi đó bình tâm lại lòng mình rồi suy nghĩ những ngày trong quá khứ, lại ao ước những điều tốt đẹp trong tương lai, điều đó dường như làm lòng tôi mềm đi đôi chút. Hôm nay lại là một trong những chuỗi ngày buồn tênh của tôi. Trời mưa nhè nhẹ hệt như tâm trạng ủ dột của tôi lúc này. Bước chân tôi cứ thế, lang thang trên đường không có điểm dừng. Tôi bước lên xe buýt, ngồi thẫn thờ mặc mọi thứ xung quanh. Người già người trẻ chen lấn xô đẩy, ngoài đường xe cộ vẫn vội vã, tiếng xe cút kít, tiếng rao của những bà bán hàng đêm. Nhịp sống vẫn hối hả diễn ra như chính lòng họ vậy. Phải chăng càng lớn chúng càng cảm thấy cô đơn? Nhiều khi tôi thấy mình không gắng gượng nổi nữa. Ảnh Internet Guồng quay cuộc sống vẫn cứ chạy. Ai rồi cũng phải trưởng thành, cũng phải va chạm vô vàn thứ bên ngoài kia. Vì thế chỉ còn cách sống, cố gắng che đậy cảm xúc thật tốt của bản thân mình. Nhiều khi mệt mỏi thật sự nhưng cũng chẳng biết làm gì ngoài cách vượt qua. Vẫn treo nụ cười trên môi để cố che giấu đi cảm xúc thật của mình. Chẳng ai ngoài kia có đủ thời gian cho bạn suốt ngày. Vì thế đừng mang cảm xúc của mình là gánh nặng của họ. Phải chăng càng lớn chúng càng cảm thấy cô đơn? Nhiều khi tôi thấy mình không gắng gượng nổi nữa. Mong rằng đến một lúc nào đó, tôi sẽ tìm thấy người sẵn sàng nghe tôi bày tỏ, chẳng phải che dấu bất cứ điều gì. Đến lúc đó tôi sẽ tìm lại được mình của những ngày trẻ và tôi sẽ vơi bớt những ngày buồn tênh. Monongryong Tags Sáng tác Tản văn Đoàn Thị Giang 28/6/2003 Sở thích nghe nhạc, đọc truyện, du lịch Mong muốn khi đến Sống Giá Trị trau dồi khả năng viết, học hỏi nhiều hơn nữa. Người ta thường nói, tản văn không dành cho người trẻ vì họ chưa đủ độ cảm để hiểu được những lớp nghĩa phía sau. Tuy nhiên, trong thời đại mà quá nhiều thông tin nhiễu loạn, tản văn là nơi người trẻ tìm cho mình một chút lắng lại giữa cuộc sống bộn bề lo nhiên để tìm một tản văn chất lượng không phải dễ. Mọi người thường nghĩ tản văn ít chữ nên dễ viết. Nhưng nhà văn Đỗ Phấn đã nói rằng tản văn không có số chữ quá nhiều nhưng lại vô cùng tốn chữ bởi mỗi câu chữ viết ra phải cân nhắc thật kỹ để truyền tải thông điệp, ý nghĩa một cách hiệu quả nhất tránh phí văn tuy ngắn nhưng người viết cần có độ hiểu biết sâu về đề tại mình chọn, có vốn sống rộng. Thông qua những câu chuyện tưởng chừng như vô cùng đơn giản lại chứa đựng triết lí nhân sinh quan sâu nhiều tản văn, Fonos lựa chọn 5 cuốn hay nhất để chia sẻ cùng mọi người. Chúng tôi tin rằng, người trẻ ngày nay có đủ sự hiểu biết, đủ sâu sắc để hiểu được những câu chuyện trong tản nhìn và tấm lòng thơ trẻ trong thế giới của người trưởng thành Sống vốn đơn thuần- Phong Tử KhảiC Neta BooksCuốn sách này còn rất mới, vừa được Nhã Nam phát hành cách đây một tháng. Sống vốn đơn thuần tập hợp 41 bài tản văn và 43 bức tranh tiêu biểu của Phong Tử Khải, miêu tả cuộc sống thường ngày một cách tinh tế đầy tình cảm, thể hiện cái nhìn và tấm lòng thơ trẻ trong thế giới của người trưởng thành. Tại sao nên đọc sách này?Nội dung Cuốn sách dù mới chỉ được Nhã Nam phát hành, nhưng đã được tác giả viết cách đây gần một thế kỉ nhưng những giá trị vẫn vẹn nguyênTranh minh hoạ 43 bức tranh trong sách do Phong Tử Khải vẽ. Từ trước đến nay, tranh của ông nổi tiếng là hài hước, dí dỏm. Được lưu truyền rộng rãi và nhiều người sưu trích dẫn lời của Nhã Nam vào đây để thuyết phục bạn thử đọc tản văn này nhé!“Sống, vốn là chuyện đơn thuần như thuần là tu tâm, tấm lòng chất phác đôn hậu, thuần khiết chuyên chú, sống thật với chính mình; đơn thuần là trí tuệ, hóa phức tạp thành đơn giản, nhìn thấu sự đời, coi nhẹ mọi được mất. Phóng khoáng dạo chơi cõi trần thế, bình thản trải qua cả kiếp người.”Sách nói Sống Vốn Đơn Thuần của tác giả Phong Tử Khải FonosViết bởi tác giả Phong Tử Khải , độc quyền tại Fonos. Hãy tải ngay ứng dụng Fonos và trải nghiệm chương đầu tiên của cuốn sách nói Sống Vốn Đơn Thuần miễn phí!Hành trình nhìn vào cái chết để ta thấy trân quý từng phút giây Điểm đến cuộc đời - Đặng Hoàng GiangNgày từ bìa sách ta đã có thể nắm được bao quát nội dung “Đồng hành với người cận tử và những bài học cho cuộc sống”. C Mộc MiênKhông điều gì dạy chúng ta lòng biết ơn tốt hơn hết là cái chết. Cái chết làm mỗi người nhận ra, đời người là hữu hạn, hãy luôn trân trọng mỗi phút giây ta có. Những câu chuyện của tác giả có buồn nhưng không bi. Là ca ngợi nghị lực phi thường của những nhân vật trên hành trình cận tử nhưng vẫn kể lại những phút yếu đuối của chính họ. Cho ta thấy ai ngoài kia cũng có quyền yếu đuối khi khó khăn, không phải cứ mạnh mẽ sẽ luôn được ca ngợi. Cuốn sách này có phải dành cho người trẻ không? Những người đang ở đỉnh cao của sức khoẻ. Đây là cuốn sách dành cho các bạn, đọc để thấm thía về cái chết - điều mọi người luôn tránh nói cho người trẻ. Đọc để chậm lại nghĩ về những người xung quanh mình. Bạn có thể thử MIỄN PHÍ chương 1 sách nói Điểm đến cuộc đời trên ứng dụng FonosSách nói Điểm Đến Của Cuộc Đời của tác giả Đặng Hoàng Giang FonosViết bởi tác giả Đặng Hoàng Giang, độc quyền tại Fonos. Hãy tải ngay ứng dụng Fonos và trải nghiệm chương đầu tiên của cuốn sách nói Điểm Đến Của Cuộc Đời miễn phí!FonosCuốn sách giúp bạn gác lại những những ngổn ngang cảm xúc phức tạp, những dằn vặt chính bản thân mình để tìm an yên Có những điều chẳng thế nói cùng ai- Minh NhậtC Sky BooksVới những bạn 9X, anh Minh Nhật vừa quen vừa lạ. Quen vì anh chính là anh Sky, “chàng hoàng tử teenstory” hỗ trợ những khúc mắc của các bạn trẻ trên báo Hoa Học Trò ngày nào. Vừa lạ với vai trò là tác giả tản lẽ vì khoảng thời gian làm việc rất nhiều với các bạn trẻ, Minh Nhật có sự đồng cảm với cảm xúc của những người trẻ. Anh biết rằng, trong mỗi người đều có những câu chuyện, những kí ức và những cảm xúc không biết chia sẻ với ai. Tản văn của sẽ cùng bạn chạm tới những khoảng trống lâu nay bạn muốn giải bày. Cuốn sách dẫn dắt bạn qua hai phần Ngày và Đêm, để bạn tự đối thoại với những cảm xúc của chính mình qua từng câu tản văn nghe có vẻ buồn nhưng Fonos tin rằng, sau khi gấp cuốn sách lại, bạn tìm thấy bình yên cho chính mình trước đã, còn lại tính sau Yêu những điều không hoàn hảo - Hae MinC Bookademy Trở về Seul sau một thời gian làm việc ở Mỹ năm 2015, Đại đức Haemin mở trường Trị liệu tâm hồn. Đại đức là một người có sức ảnh hưởng rất lớn đến giới trẻ Hàn một thế giới mà truyền thông luôn cổ vũ cho những điều hoàn hảo, cho sự thành công đo bằng một thước đo chung cho tất cả mọi người, là một người bình thường ta cảm thấy bản thân mình là kẻ thất bại. Là một người trẻ “giữa thành phố sống chồng lên nhau", đã bao lần bạn muốn từ bỏ?Người ta hay nói, mỗi khi muốn từ bỏ, hãy nhớ lí do mà mình bắt đầu. Vậy Fonos nói, nếu muốn từ bỏ, hãy đọc “Yêu những điều không hoàn hảo". Cuốn sách như mạch nước ngầm, nhẹ nhàng, trong vắt, sâu lắng len lỏi qua từng góc nhỏ trong tâm hồn của bạn và rồi bạn chợt nhận ra “cách để chấp nhận bản thân không hoàn hảo giữa một thế giới ai cũng phấn đấu cho sự hoàn hảo". Fonos hi vọng bạn chấp nhận chính mình và “yêu những điều không hoàn hảo"!Đi dọc đi ngang, từ Trung Quốc đến Hàn Quốc về lại Việt Nam, hình như chưa có tác giả nữ nào nhỉ? Để Fonos chốt bài ngày hôm nay cùng với nhà văn của mộc mạc, của bình dị Việt Nam nhé!Thưởng thức ly trà Đong Tấm Lòng - Nguyễn Ngọc TưCó một bạn độc giả của cô Tư đã so sánh tản văn của cô Tư như một tách trà. Fonos xin phép được chia sẻ bình luận của bạn Lemt trên Goodreads “ Những tản văn của cô Tư, có lẽ không nên đọc quá nhiều cùng một lúc. Chỉ nên đọc từng mẩu truyện nhỏ từ từ. Như thưởng thức một ly trà. Nếu quá tham lam thì đầu lưỡi sẽ đắng ngắt, vì lẽ ấy sẽ không thể biết trà ngon. Đọc văn cô Tư giống như uống trà. Bởi uống trà là một thói quen của biết bao thế hệ, nhưng không phải ai cũng biết uống. Những câu chữ, những câu chuyện của cô, đọc thấy rất gần gũi mà không nhàm chán, nếu biết đọc. Giọng văn của cô để lại chút hoang hoải như dư vị đắng của trà nơi đầu lưỡi. Đủ để lòng người tĩnh tại. Đủ để những bộn bề tạm lắng xuống. Nhưng cũng vì cái hoang hoải ấy nếu cứ kéo dài liên tục sẽ làm lòng trĩu nặng. Thế nên người ta chỉ nên nhấm nháp từ từ cái buồn bảng lảng ấy. Uống trà không thể vội. Và đọc Nguyễn Ngọc Tư cũng thế.”Vậy để Fonos mời bạn ly trà này nhé, một ly trà vẫn đậm chất miền Tây, vẫn là nỗi buồn man mác, vẫn là Nguyễn Ngọc tư dù tản văn hay truyện. Nhưng ly trà này có thêm giọng đọc xuất sắc cùng âm thanh mang bạn du lịch đến miền Tây trong một ngày đẹp có thể thử chương 1 sách nói Đong tấm lòng trên ứng dụng FonosSách nói Đong Tấm Lòng của tác giả Nguyễn Ngọc Tư FonosViết bởi tác giả Nguyễn Ngọc Tư, độc quyền tại Fonos. Hãy tải ngay ứng dụng Fonos và trải nghiệm chương đầu tiên của cuốn sách nói Đong Tấm Lòng miễn phí!FonosĐây là những tản văn hay nhất cho người trẻ. “Giữa thành phố sống chồng lên nhau”, mình vẫn “chưa về quê nuôi cá và trồng thêm rau” được, thì một buổi tối đắm mình trong những câu chữ thấm đậm tính nhân văn sẽ giúp tâm hồn bạn thư giãn rất nhiều. Hoặc bạn có thể tham khảo những cuốn sách hay nhất của thầy Thích Nhất Hạnh để tìm an yên trong từng câu chữ nhé. Và nếu bạn yêu sách, đừng quên tham gia Book Club cùng chị Thái Vân Linh để tham gia thảo luận sách hằng tuần nhé! Nền Văn Học Việt Nam có đa dạng thể loại khác nhau từ văn xuôi, thơ ca, truyện ngắn, truyện dài,….Trong đó tản văn là một thể loại khá phổ biến và được hầu hết các tác giả “châm ngòi” để viết. Vậy tản văn là gì, cách viết ra sao và đặc điểm tản văn trong nền văn học Việt Nam như thế nào? Hãy cùng khám phá 10 cuốn sách tản văn sau để hiểu hơn về thể loại văn học này nhé! NẾU BIẾT TRĂM NĂM LÀ HỮU HẠN BÌA CỨNG Bạn là một người thích sự đọc sách? Bạn thích ngồi và chiêm nghiệm về cuộc sống của chính mình? Để làm thỏa mãn hai vấn đề trên của bạn thì cuốn sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn sẽ không khiến bạn thất vọng. Cuốn sách là tập hợp hơn 40 bài vận tải văn ngắn xoay quanh về nhiều vấn đề trong cuộc sống, dựa trên những trải nghiệm, suy nghĩ và ý kiến riêng của tác giả về cuộc sống. Từng câu, từng chữ trong cuốn sách như làm gột rửa các âu lo và băn khoăn trằn trọc còn vương lại trong lòng ta. “Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn” là tác phẩm dành mọi tầng lớp Nếu như bạn là các cô, cậu bé còn trẻ tuổi và chưa có trải nghiệm trong cuộc sống thì cuốn sách này chính là một nửa còn lại của bạn. Nếu bạn đã là các cô, cậu ở độ tuổi trưởng thành thì cuốn sách này lại là trợ thủ giúp bạn hồi ức lại những kỉ niệm xưa, cộng bạn bước tiếp trên con đường mai sau phía trước. Nếu bạn đã bước đến tuổi đứng tuổi thì cuốn sách này sẽ là dĩ vãng, là các hoài niệm và hình ảnh của chính bạn ngày xưa,… Đây chắc chắn là cuốn sách tản văn hay nhất mà bạn nên đọc một lần trong đời. >>> trang mua sách trực tuyến uy tín, nhiều khuyến mãi cho học sinh, sinh viên. Trải nghiệm ngay nhé! BƯỚC CHẬM LẠI GIỮA THẾ GIAN VỘI VÃ “Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã” là cuốn sách tản văn viết về cuộc sống, tình yêu của tác giả. Khi đọc cuốn sách, ta sẽ thấy được sự bình lặng trong nhịp sống nhộn nhịp, để suy ngẫm và học cách yêu thương bản thân mình. Mỗi trang sách là sự tổng hợp nhiều triết lý, quan niệm của Hae Min về những khía cạnh của cuộc sống như những mối quan hệ, chính bản thân mình và những trăn trở trong cuộc sống và nhân thế,… Mà chúng ta chưa sắm ra được biện pháp để cân bằng nó. Tác giả Hae Min cho rằng, cuộc sống của ta có xấu xí hay đẹp đẽ đều phụ thuộc vào sự nhìn nhận của chính ta. thay đổi phương pháp nhìn nhận cuộc sống thì cuộc sống của bạn cũng sẽ đổi thay. Đây đích thực là một cuốn sách hữu dụng dành cho mỗi người trong chúng ta, đặc biệt là những bạn đang phải gồng mình, vật lộn có thế giới rộng to ngoài kia. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn sự an im trong tâm hồn, đưa bạn vào các suy nghĩ tích cực hơn và giúp bạn tự đứng vững được trên đường đời nhộn nhịp này. “Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã” là cuốn sách tản văn viết về cuộc sống, tình yêu của tác giả. Khi đọc cuốn sách, ta sẽ thấy được sự bình lặng trong nhịp sống nhộn nhịp, để suy ngẫm và học cách yêu thương bản thân mình. Mỗi trang sách là sự tổng hợp nhiều triết lý, quan niệm của Hae Min về những khía cạnh của cuộc sống như những mối quan hệ, chính bản thân mình và những trăn trở trong cuộc sống và nhân thế,… Mà chúng ta chưa sắm ra được biện pháp để cân bằng nó. Tác giả Hae Min cho rằng, cuộc sống của ta có xấu xí hay đẹp đẽ đều phụ thuộc vào sự nhìn nhận của chính ta. thay đổi phương pháp nhìn nhận cuộc sống thì cuộc sống của bạn cũng sẽ đổi thay. Đây đích thực là một cuốn sách hữu dụng dành cho mỗi người trong chúng ta, đặc biệt là những bạn đang phải gồng mình, vật lộn có thế giới rộng to ngoài kia. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn sự an im trong tâm hồn, đưa bạn vào các suy nghĩ tích cực hơn và giúp bạn tự đứng vững được trên đường đời nhộn nhịp này. ĐIỆU BUỒN PHƯƠNG NAM – TẢN VĂN Một trong các cuốn sách tản văn hay nhất, được nhiều bạn đọc tuyển lựa nhất phải nói đến tác phẩm “Điệu Buồn Phương Nam”. Một cuốn sách có phong cách đậm chất miền Tây Nam Bộ qua cách miêu tả và sử dụng từ ngữ. Còn cách kể chuyện thì lưu loát như văn kể, nghĩ sao viết vậy, thuần tuý và không màu mè. Nội dung của cuốn sách đề cập lại những câu chuyện giản dị đời thường, các cảnh sinh hoạt khác nhau của người dân tỉnh lẻ trong bối cảnh lịch sử sau 30 tháng 4 năm 1975. lúc đọc cuốn tản văn này bạn sẽ thấy được tác giả sở hữu phần tha thiết tâm huyết trước thực tại cuộc thế, mà nhịp đập trái tim luôn hướng tới các con người đau khổ, chứ chẳng phải chỉ là một kẻ đứng ngoài lề nhận xét với thái độ hồn nhiên hoàn toàn. ĐONG TẤM LÒNG NGUYỄN NGỌC TƯ Đong Tấm Lòng là một tản văn gồm 32 câu chuyện mà tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã tuyển lựa sau ba năm sống và viết tại Cà Mau và nhiều nơi khác trên con đường rong rủi cùng những con người thường ngày trong cuộc sống xã hội hiện đại đang mang các đổi thay lạ lùng về tính cách. Có giọng văn nhẹ nhàng, mộc mạc, cuốn sách đã mở ra cho người đọc một bầu trời ký ức, người đọc như được sống lại với những năm tháng tuổi thơ của mình, các câu chuyện, hình ảnh của quá khứ chợt ùa về trong bạn. Đây quả là một cuốn sách tản văn hay làm cho ta phải trầm ngâm nghĩ suy lại những gì đã và đang diễn ra quanh đó, giúp mọi người phải sống thật tình cảm hơn giữa hiện thực ác liệt của cuộc sống ngày này. ĐONG TẤM LÒNG NGUYỄN NGỌC TƯ “Đủ Xa Sẽ Cũ Đủ Lạ Sẽ Quên” là cuốn sách dành tặng cho những cuộc tình buông tay không đành lòng. Trong tình yêu, tới 1 thời khắc nào đấy cả bạn và đối phương sẽ không còn cảm giác gì với nhau nữa, chẳng người nào muốn quan tâm ai và có lẽ đấy là một mối tình sâu đậm và khó có thể quên đi. Đừng lo láng nữa vì những gì mà cuốn sách này mang đến cho bạn đó là tìm lại chính bản thân mình và đưa bạn vào cuộc hành trình buông bỏ các gì đã qua. Bạn nghĩ rằng cuộc hành trình này thật sự không thuận tiện chút nào, nhưng cuốn sách “Đủ Xa Sẽ Cũ Đủ Lạ Sẽ Quên” sẽ cho ta thấy được việc đấy hoàn toàn không khó như những gì bạn nghĩ. Khoảng thời kì chia tay ban đầu sẽ thật khó cho bạn có thể quen lại được với mọi thứ lúc chỉ còn lại một mình và không mang người bạn đường bên cạnh. Nhưng rồi bạn cũng sẽ vượt qua và làm được thôi, bởi vì chẳng có nỗi nhớ nào là mãi mãi, rồi mọi thứ sẽ trở về với vị trí ban đầu của nó nếu bạn vượt qua được cuộc hành trình này và tìm lại được chính bản thân mình. KHÓC GIỮA SÀI GÒN “Khóc Giữa Sài Gòn” là một tản văn buồn vẽ nên một bức tranh hiện thực, với những gam màu xám lạnh về Sài Gòn của tác giả chuyên viết về những chủ đề gai góc – Nguyễn Ngọc Thạch “Tôi tin rằng ai đặt chân đến mảnh đất Sài Gòn, đều khó có thể rời bỏ nó mà không lưu luyến, vấn vương. Nó không đơn thuần là một mảnh đất, nó là ký ức, là ước mơ, là hoài bão của rất nhiều người. Tôi cũng tin rằng những ai sống ở Sài Gòn, cũng đã từng có một lần khóc giữa Sài Gòn.” Nội dung của cuốn sách quay quanh 6 con người giữa đất Sài Gòn hoa lệ. Họ được Sài Gòn xếp đặt, gắn kết với nhau để đan xich họ vào đời nhau, để cùng trải qua những hoan lạc, chia ly. Để rồi đến cuối cùng họ lại được đứng cùng với nhau, chỉ dễ dàng là khóc cho lòng được hả hê, cho tan đi nỗi đau. Họ, người đi kẻ ở, nhưng vẫn tin rằng có ngày gặp mặt lại, chỉ cần một sự tin tưởng nhỏ nhoi đó vẫn giữ người ta chờ nhau… chờ như chuyện Sài Gòn. HIỂU VỀ TRÁI TIM “Hiểu Về Trái Tim” là một cuốn sách tản văn được thiền sư Minh Niệm đúc kết lại từ cuộc sống, suy ngẫm và viết về những chia sẻ từ trái tim và những câu chuyện đơn giản, mộc mạc nhất sẽ chạm được tới trái tim của người đọc, đem đến một cách sống đẹp hơn cho mọi người. Xuyên suốt cuốn sách, tác giả đã đưa ra rất nhiều khái niệm trong cuộc sống vốn dĩ rất bình thường nhưng mà khi ngồi lại và suy ngẫm thì ta sẽ thấy được ý nghĩa sâu sắc của nó như hạnh phúc là gì? Khổ đau là gì? chiến thắng, thất bại là gì?…Qua cuốn sách, chúng ta sẽ thấu hiểu được những tâm trạng, tính cách ẩn sâu trong trái tim ta. YÊU NHỮNG ĐIỀU KHÔNG HOÀN HẢO “Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo” là cuốn tản văn được viết từ những trải nghiệm của tác giả về chính bản thân mình và ngoài xã hội. Trong cuốn sách, tác giả cho ta thấy được cách để vượt qua những khổ đau, tổn thương trong cuộc sống, học cách yêu chiều bản thân mình hơn. Về hình thức thì cuốn sách được trau chuốt sao cho đẹp mắt hơn với những hình ảnh sinh động hấp dẫn và mang lại nhiều ý nghĩa sâu sắc. Về nội dung thì cuốn sách đã làm cho bạn đọc như được xoa dịu những nỗi đau, những tổn thương của tâm hồn đang chông chênh giữa dòng đời. Vớ câu chữ và giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, cuốn sách như một liều thuốc trị liệu tâm hồn cho những ai đang mệt mỏi với sự ồn ào, náo nhiệt ngoài xã hội mênh mông rộng lớn kia. Hãy tìm đọc cuốn sách tản văn này và cảm nhận nhé! CHÚNG TA LÀ NHỮNG ĐỨA TRẺ CÔ ĐƠN Cô đơn là một loại cảm giác xuất phát từ bên trong nội tâm của những con người lặng thầm, có thể bên ngoài họ thể hiện những cảm xúc vui sướng, cười đùa nhưng mà sâu tận bên trong là những nỗi buồn mà không thể chia sẻ được với ai. “Chúng Ta Là Những Đứa Trẻ Cô Đơn” của tác giả Dưa Hấu Hạt Tím đã cho độc giả thấy rằng bất kì ai cũng có những nốt trầm, những khoảng lặng riêng, những tâm sự khó có thể được giãi bày được, chỉ là chúng ta đang cố gắng che đậy những cảm xúc đó bằng nhiều cách khác nhau mà thôi. Nội dung cuốn sách được chia ra 2 phần chính đó là Phần 1 Tuổi trẻ và cô đơn Phần 2 Tình yêu và bị thương THƯƠNG ĐƯỢC CỨ THƯƠNG ĐI “Thương Được Cứ Thương Đi” là cuốn sách tản văn tập hợp những câu chuyện có thật về tình thương giữa những con người xa lạ với nhau ở ngoài xã hội. Những câu chuyện tưởng chừng như những điều quá đỗi thông thường nhưng mà lại làm cho người đọc cảm thấy cảm xúc như được dâng trào bởi quá thực tế. Trong cuộc sống có vô vàn những chông gai thách thức, cần lắm những đôi bàn tay tình thương níu giữ ta giữa cuộc đời này, tạo cho ta một niềm tin và sự tin tưởng vào cuộc sống. Người với người đâu dễ phôi pha, dẫu thương bao nhiêu cũng là chưa đủ. Vậy nên, nếu còn thương được, xin hãy cứ thương đi… Newshop tổng hợp và giới thiệu quý bạn đọc 10 cuốn sách tản văn, truyện ngắn hay nhất, chạm đến được trái tim của người đọc nhất. Mong rằng với những cuốn sách trên các bạn sẽ biết cách yêu thương bản thân mình và mọi người bao quanh, biết trân trọng mọi thứ hơn. Chúc các bạn đọc sách vui vẻ! >>> Có thể bạn quan tâm Top 10 sách phát triển bản thân nên đọc nhất Điểm Danh 10 Cuốn Sách Về Khoa Học Xuất Sắc Nhất Mà Bạn Nên Đọc

những tản văn buồn