vo hinh than cong

Anh Nguyễn Văn Tứ, GĐ Cty Thiên Tạo là người sáng tạo công nghệ ảnh men màu tại Việt Nam.Sản phẩm của chúng tôi: Ảnh Thờ, Ảnh Lưu Niệm, Ảnh Bia Mộ, Ảnh Thánh, Ảnh Bia, Hoành Phi Câu Đối, Thiết bị xông hơi, Đá thạch anh năng lượng.Chất lượng sản phẩm được lưu giữ trọn vẹn cả trăm năm và cả ngàn Túy Quyền Đấu Quỷ Minh Thần Công Đâu Là Môn Võ Vô Địch Thiên Hạ | Túy Quyền Say Vô Địch | OneTV | Động phim mới. XEM PHIM BÊN DƯỚI. READ [S2] Thiên Thần Hộ Vệ - Tập 71 - Con Đường Chính Trực Đầy Chông Gai! Kairi Trở Lại! | upin & ipin: truyền thuyết thần đao | Tuyển tập những bộ phim hay nhất tại Blogradio. Biết được bí mật đáng ngại của cơ quan mình, một đặc vụ CIA mờ ám bị một đặc vụ bất hảo điên loạn săn lùng trên toàn cầu. Hắn cũng treo thưởng cho ai Bộ phim Truyền hình (Cong Chua Kho Gan Mr Queen) hiện hữu những diễn viên Hàn Quốc xuất sắc nhất hiện nay. Mr. Queen 2020 bộ phim Công Chúa Khó Gần là một bộ phim truyền hình cổ trang, hài hước, giả tưởng sắp ra mắt của Hàn Quốc. Là phiên bản làm lại từ webdrama (phim chiếu mạng) Thái Tử phi thăng chức ký của Trung Quốc. 100+ Hình ảnh chúc mừng sinh nhật bạn thân độc nhất vô nhị. Hình ảnh chúc mừng sinh nhật bạn thân được khá nhiều bạn trẻ tìm kiếm,lựa chọn. Bạn bè, đặc biệt bạn thân là những người vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Cuộc sống có thể thiếu vắng người Welche Reiche Frau Sucht Einen Mann. Vân Linh theo lời chỉ dẫn của sư thúc liên tục bôn hành trong 3 ngày liền cuối cùng cũng đến được nơi đã mấy ngày đường, chàng liên tục học hỏi được nhiều điều về quan hệ xã hội, phong tục tập quán, và cả các món ăn lạ mắt, lạ miệng trước giờ chàng chưa từng nghe qua cũng như chưa từng được nếm tỷ như món cháo Tô tử được làm chủ yếu từ hạt Tổ tử, ăn vào có mùi thơm, ngọt, hương vị đậm đà, khiến chàng từ nhỏ sống nơi sơn lâm thật sự rất thích thú. Lại còn món Trường Xuân tửu được ngâm từ mật ong với câu kỷ và các dược liệu quý, lại còn gia thêm rượu Trúc diệp khiến cho khách nhân tha hồi mà thưởng thức hương vị đặc biệt. Uống một lần vào là không thể quên hương vị tuyệt món trà cũng lắm công phu, Vân Linh ngày nọ tùy tiện vào một trà quán, nghĩ rằng chỉ để uống vài ly giải khát, nào ngờ lúc tiểu nhị giới thiệu các loại như Trường Trai Trà làm từ Mạch môn đông và Bách hợp, Dương Sâm Trà lấy nguyên liệu từ Sâm niên đặc chế với các nguyên liệu ích khí dưỡng thần khác …Vân Linh nghe tiểu nhị nói nhiều đến các loại trà như thế chỉ còn biết kêu đại một loại uống thử xem hương vị thế nào. Không ngờ chàng uống xong quả nhiên thấy mùi vị khác lạ. Trời đang nóng bức mà sau khi làm ly trà vào tự nhiên thấy dễ chịu hẳn, mùi trà bốc lên thơm nức, uống vào lại có vị thanh, hương ngọt, cảm giác đậm đà, dù rằng cả ly trà chàng đã dùng Linh ngồi yên thưởng thức một lát, mới thấy rằng thành thị thực là phong phú, đa dạng. Các món ăn, nước uống cũng cầu kỳ vô cùng, so với nơi ở của chàng trước kia ở Âm Thiên Cốc thực sự cực kỳ thuận tiện, muốn gì có nấy, quả là nơi hưởng thụ của những kẻ lắm Linh nhớ lại lần trước chàng xuất sơn chỉ cơ bản dò theo tung tích của Sử Nguyệt Nga nên không quan tâm lắm đến các vấn đề này. Đói thì chàng tìm chỗ mua thức ăn, mệt thì chàng tìm nơi tá túc. Nhìn chung mọi sự sinh hoạt cực kỳ đơn nhưng, lần này chàng lên đường với một nhiệm vụ khác. Lại đi đến một nơi xa lạ. Tất nhiên trong lòng không khỏi lạ lẫm, có đôi chút kinh nghi trước quan cảnh xung Linh hỏi đường đến Lâm Thư y viện. Không ngờ chàng hỏi một hồi mới có người biết chỉ cho chàng rõ. Người này là một gã tiều phu. Theo lời gã thì Lâm Thư y viện thật ra là một trang viện cũ nát, ít người ghé đến. Có lần gã đã đến đó bán củi nên đường hướng thế nào gã vẫn còn nhớ chút Linh mừng rỡ cố gắng nhập tâm những điều gã chỉ. Chàng quyết định trước hết hãy ghé vào quán ăn trưa sau đó sẽ mua thêm một ít thức ăn mang theo để phòng khi trời đến Lâm Thư y viện quả nhiên nhiều dốc khó đi, cảnh sắc thật buồn tẻ, trơ trụi. Nơi đây đất đá đan lẫn, cỏ cây ít mọc. Nhìn tới nhìn lui chỉ thấy núi đồi chập trùng, đá tảng to bè mở ra chắn lối. Không tìm thấy ở đâu một lối đi sẵn cho người khách lạ biết đường mà may, Vân Linh nhớ lời gã tiều phu nói lúc trước nên cứ thẳng hướng tây nam mà tiến. Càng đi về hướng tây, cảnh sắc lại có nhiều thay đổi. Lúc này xen lẫn với đồi núi là những cánh rừng bạt ngàn. Chàng đi một hồi nữa thì trước mặt đã thấy lấp ló một khu trang viện hoang Linh vội vàng giảm cước lực, đứng lùi sau một tảng đá lớn chú ý nhìn Thư y viện được xây áp vào sườn núi, mặt quay ra hướng tây nam chính là hướng Vân Linh đang đứng. Phía bên phải của Y viện là một rừng cây chằng chịt nối dài chạy dọc theo chiều dài Y viện. Phía bên trái có một con lạch nhỏ được thiết kế rất khéo, ở đó có một cánh cửa mở ra để cho người trong Y viện có thể ra đó lấy nước dễ nhìn từ ngoài vào, quả thực nơi đây cực kỳ yên tĩnh, vắng lặng, không hề có chút kỳ lạ. Thế nhưng, bằng vào võ công cao siêu, Vân Linh đã phát giác ra ở trong rừng cây có ít nhất 5 tay cao thủ ẩn về hướng phía sau Y viện, trên phía sườn núi, Vân Linh lại có cảm giác có ai đang ẩn tàng đằng sau những phiến đá bí mật quan sát xung quanh. Có điều, do khoảng cách giữa chàng và nơi đó quá xa, nên Vân Linh không sao dò được hơi thở của những người ẩn núp nơi đó. Quả thật, đây là một ẩn số chưa thể giải Linh càng nghĩ lại càng phục thầm vị sư thúc kia là người không tầm thường. Lão dù không về nhà vẫn có thể đoán được cạm bẫy đang giăng sẵn chờ đợi bắt Linh ngẫm nghĩ một lúc. Thật không biết cách nào xâm nhập vào Y viện kia. Theo như sư thúc nói thì hiện ở Y viện còn có 2 người. Cả hai đều là đệ tử do lão trực tiếp thu nhận từ nhỏ. Nếu chàng liên hệ được với bọn họ thì cơ hội xâm nhập vào Y viện sẽ thuận lợi hơn là như vậy, nhưng làm sao Vân Linh có thể gặp được mấy người kia. Tốt nhất đành phải tự mình nghĩ cách Linh nhìn cảnh vật xunh quanh, nhận thấy trời đã bắt đầu tối. Cơ hội đột nhập quả là tốt hơn nhiều. Trường hợp nếu chàng e ngại bị phát hiện có thể hành động vào lúc ban đêm. Còn như mạo hiểm, thì trước hết phải có kế sách mới Linh nghĩ ngợi một lúc, chợt nhớ đến công phu Ảo bộ pháp của mình. Công phu này lúc trước chính chàng đã dùng để bắt Tiêu Dao Dao ngay trong trận chiến dạo nọ. Vân Linh nghĩ đến chuyện đó thì bật cười thầm, cho là mình ngu xuẩn sao không sớm nghĩ ra điều rồi chàng nhân lúc trời đất giao hòa, cảnh sắc u ám, không gian từ từ mờ tối liền nhanh chóng vận dụng Ảo bộ pháp lao vút vào trong Lâm Thư Y Thư Y viện thực sự vô cùng rộng rãi, phòng ốc cực nhiều. Có điều nơi đây cảnh sắc tiêu điều, người ở chẳng có. Thực là khung cảnh bi ai vô Linh đi nhẹ nhàng qua từng căn phòng rộng lớn phủ bụi đầy. Dưới đất cát đá không ai dọn dẹp làm cho người đi phải thật cẩn thận mới không tránh khỏi gây ra tiếng Linh càng đi càng cảm thấy kinh ngạc. Nơi này quả nhiên thật sự đáng nể. Chỉ nhìn vào các phòng ốc san sát nơi đây cũng có thể thấy nơi này từng là chỗ cư ngụ của hàng trăm ngàn học viên thụ học. Tiếc thay, giờ đây cảnh cũ không còn. Người đâu chẳng thấy. Chỉ còn chăng là những thanh cột trụ, những giá thuốc, những đồ dùng chế biến thuốc được để nằm rải rác trong các phòng tồn tàn, cũ kỹ và đầy mạng nhện giăng Linh sau phút bàng hoàng cảm thán liền bắt đầu lướt đi nhanh chóng qua các phòng. Thân hình chàng ẩn hiện giữa cảnh trời sắc tối đen. Thật khiến cho người khác phải kinh Linh vừa đi vừa lắng tai nghe ngóng xung quanh. Nơi đây rộng quá, lại có quá nhiều phòng ốc. Vì vậy âm thanh nếu có cũng khó mà nhận rõ. Vân Linh đi từ ngoài vào trong đến hơn 7, 8 mươi phòng mới bắt đầu nghe thấy chút ít tiếng phát xuất âm thanh đó, xem chừng cách chỗ Vân Linh đứng ước chừng hơn 500 trượng. Lại bị các dãy phòng to lớn ngăn cản nên việc tiếp cận rất tốn thời Linh nhìn cảnh trời đã vào đêm. Tự nghĩ hiện tại nếu mà chàng lăng không trên các mái ngói mà đi cũng khó có người phát giác ra rồi nghĩ sao mà vậy. Thân hình Vân Linh bay nhẹ nhàng lên trên không. Hai chân vừa tiếp mái ngói, chàng liền nhanh chóng sử dụng Ảo bộ pháp lướt nhẹ tế việc làm này đối với một cao thủ hạng nhất võ lâm cũng chẳng có gì làm khó. Nhưng đối với việc làm của Vân Linh hiện tại thì thật khác xa hơn nhất, các mái ngói đều đã cũ kỹ và có không ít chỗ yếu ớt. Nếu người đi trên đó không có được khinh công cao cường tất sẽ vướng vào nguy cơ ngã nhào xuống đất một cách bất ra, do Lâm Thư Y Viện cảnh vật yên tĩnh. Vì thế, nếu người đi trên mái ngói mà không phải cao thủ tuyệt đại thì sẽ tạo nên tiếng chấn động rõ ràng mỗi khi họ di chuyển tới nhiên những điều đó không hề xảy ra với một cao thủ tuyệt đỉnh như Vân Linh. Vì thế chỉ trong thoáng chốc chàng đã tiếp cận được với căn phòng nơi phát ra tiếng trên nhìn xuống, thông qua khe nứt của mái ngói, Vân Linh tâm thần chấn động, hai mắt mở to, khuôn mặt hừng hừng sắc không tưởng nổi tình thế kinh khủng chết người lại xảy ra ở nơi một chiếc giường nhỏ đặt nơi góc phòng, một thân hình thiếu nữ loã lồ trần trụi nằm im bất động. Hạ thể thiếu nữ dính đầy dịch chất và máu tươi chảy dài xuống hai bên đùi non trắng nõn. Đây chính là hiện tượng chứng tỏ nàng nọ đã bị người ta dâm trên ngực thiếu nữ. Một ngọn truỷ thủ cắm ngập vào một bên trái đào tiên. Máu từ vết thương chảy ra ước đẫm bộ ngực xinh đẹp làm cho khung cảnh lại càng tăng thêm phần khủng vật còn lại duy nhất trong phòng lại là một gã trai độ chừng 24, 25 tuổi. Gã này thân thể gần như trần truồng, chỉ có một mảnh vải nhỏ che lấy hạ thể, khuôn mặt nhìn thật tệ, hai mắt láo liên như đang tìm kiếm vật nhiên, gã trai mở miệng chửi rủa– Mẹ nó! Lão già chết tiệt không biết dấu Y cảo ở đâu ? Ta đến tức chết vì lão mất!Rồi sau câu chửi. Thân hình gã trai lại tiếp tục di động sang nơi khác tìm kiếm. Trong phòng lúc này đồ đạc bừa bộn, các thứ to nhỏ, lớn bé đều tung toé cả Linh đoán ngay gã trai nọ chính là hung phạm giết hại thiếu nữ kia. Có điều chàng chưa vội ra mặt vì còn muốn biết hành tung kì lạ của gã thực đang đại diện cho ai ? Gã là người của Đạo Vương hay là người của kẻ khác ?Không ngờ trong lúc gã trai đang ra công lục lọi thiếu điều bới tung tất cả mọi thứ trong căn phòng nhỏ này thì phía ngoài bỗng có tiếng động của y phục do người bên ngoài khinh thân tiến âm của tiếng tà áo tất nhiên đã bị Vân Linh núp ở phía trên nghe được rõ ràng. Thậm trí chàng còn nhìn rõ kẻ mới đến là một hán tử thân hình cân đối, khuôn mặt khá tử nọ nhẹ nhàng đáp thân ngay phía trước cửa. Gã áo đen đang bực bội đưa mắt ngó ra miệng nói lớn– Lạc ca ca … tiểu đệ không sao tìm thấy y cảo của lão Hoạt đản đó đâu cả ? Thật không biết lão quái vật để nó ở nơi nào ?Hán tử họ Lạc này vốn dĩ là sư huynh cùng cha khác mẹ với gã áo đen. Hắn họ Lạc tên Kinh Hùng, là cao thủ rất giỏi về môn Tán hoa áo đen là Lạc Thiên, cũng là một kẻ võ công khá cao siêu. Nhưng biệt tài đặc dị của Lạc Thiên vốn không phải là võ công mà là môn ẩn thuật. Gã có thể tàng ẩn ở bất cứ nơi nào, dưới bất cứ tự dạng nào cũng không ai phát hiện ra gã. Đây quả là pháp môn cực kỳ lợi hại trong việc truy tìm tông tích và thu thập thông Kinh Hùng thấy gã sư đệ Lạc Thiên đang tức giận thì khoái chí trong lòng, một mặt lại nghĩ– Con người sư đệ quả là tự phụ! Không đáng để phụ thân dùng cho việc tiềm nhập. Nếu không phải phụ thân quá tin vào năng lực của gã thì đâu đến nỗi giờ này y cảo thư bút của lão Thánh thủ thần y không lấy được đã đành mà ngay cả tình hình lão quái kia hiện nay ra sao người cũng không biết nốt. Thật là quá tai Kinh Hùng khuôn mặt hiện lên nét tiếu ý không sao kiềm được khi nghĩ đến cảnh tượng Di nương mẹ của Lạc Thiên đang méo mặt trước cơn lôi đình của phụ thân Lạc Thi Đạo vì việc thất bại của Lạc Thiên hôm may sao, lúc này gã Lạc Thiên còn đang mải tìm kiếm y thư nên không để ý đến nét đặc dị đó trên mặt sư huynh Lạc Kinh Hùng. Nếu mà gã nhìn thấy chắc rằng Lạc Kinh Hùng không sớm thì muộn cũng bị gã ra tay độc Kinh Hùng giật mình nhìn thấy trên chiếc giường nhỏ là một mỹ nhân toàn thân lõa thể, máu me bê bết. Qủa thật là cảnh tượng đáng kinh Kinh Hùng nhìn thấy điều đó thì trong lòng lại nổi lên sự ghen tức vô cùng. Thật sự gã đâu ngờ thằng em chết tiệt kia ẩn tàng trong môn hộ của lão Thánh thủ thần y Hoạt Trúc lại có cơ hội hưởng thụ được một đóa hoa xinh xắn như vậy. Thật là tức không thể chịu thật Lạc Kinh Hùng tức giận như vậy cũng phải. Lạc Thiên sư đệ gã thân hình không được oai phong như gã, lại còn có khuôn mặt khá xấu. Vậy mà gã nọ lại được hưởng thụ mỹ nhân trẻ tuổi đẹp đẽ thế kia. Đây có phải chăng là trời cũng cố tình sai Kinh Hùng tức quá đâm ra nói sẵng– Hừ … hừ … đệ sao lại ngớ ngẫn đi dâm sát ả tiểu muội vậy ? Chẳng lẽ đệ không tìm cách khai thác bí mật từ ả có phải hay hơn không ?Lạc Thiên lúc này đã chán nản cùng cực không còn hy vọng tìm kiếm bí thư y lục của Hoạt Trúc vừa bước chân ra khỏi đám đồ bừa bộn thì nghe thấy Lạc Kinh Hùng nói thế thì khẽ cười lạnh lùng– Con a đầu đó ương bướng quá sức. Tiểu đệ đành phải hạ thủ ả đi để khỏi tiết lộ thiên Kinh Hùng lắc đầu nói– Việc che dấu thân phận đệ không cần lo nữa. Khi ta đến đây phụ thân đã dặn nếu đệ không tìm được y cảo thì bất tất phải ở lại đây nữa. Chúng ta sẽ cùng nhau về Hồng ma viện ra mắt phụ thân để người dạy Thiên nghe sư huynh nói vậy không khỏi ngỡ ngàng. Gã không tưởng tâm huyết gần chục năm tiềm ẩn trong vai đồ đệ của lão thần y giờ đây lại phải tay không mà về ra mắt phụ thân lão gia thế này thì thật mất nhưng sự việc cũng không thể trái lệnh. Lạc Thiên đành phải quay sang thu dọn mấy thứ vật dược quý báu cho vào bọc Kinh Hùng cơ bản không coi trọng gã sư đệ này. Hắn thấy gã thần tình ngơ ngẫn rồi quay sang thu nhặt đồ đạc thì cười nhạt trong lòng đoạn quay người bỏ đi Linh ngồi yên từ nãy đến giờ quan sát mọi sự đã bắt đầu hình dung ra cục áo đen Lạc Thiên kia hẳn chính là đệ tử của sư thúc chàng. Thế nhưng gã nọ cũng chính là tên ẩn tàng bí mật của Hồng ma viện. Thật là lợi hại. Quả là không thể xem thường âm mưu của Hồng Ma Viện. Bọn người đó chắc hẳn dã tâm cũng rất lớn mới có những hành động quái dị đến Linh lại nghĩ đến ái thê Ngọc Liên Hoa bị bắt vào tay người của Ma đao Hồ Nhất Long. Không hiểu giữa Hồ Nhất Long và bọn người Hồng Ma Viện có liên hệ gì đến nhau không mà sao cùng lúc ra mặt đối phó cùng sư thúc chàng ?Vân Linh nghĩ đến đó không khỏi nẩy ra một ý tưởng táo bạo. Chàng liếc mắt nhìn xuống thấy gã Lạc Thiên đang dùng Huỷ cốt tán để huỷ xác nạn nhân trên giường. Đây có thể coi là hành động dâm xác, diệt tuyệt. Bí ẩn đến cùng Linh trong lòng máy động, biết rằng gã nọ khi huỷ xác xong nhất định sẽ bỏ đi. Chàng vội vàng dùng khinh công cao tuyệt chuồn ra phía trước cửa đứng đợi sẵn.... Trang Chủ Vô Hình Thần Công NVH Hậu Ak Tiên hiệpTruyện Sắc Dịch giả NVH Hậu 30,315 Đang cập nhật 010330 30/09/2021 Đánh giá từ 6 lượt Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện Truyện nói về cậu Vân Linh, được truyền thụ cả y thuật và võ công của sư phụ. Sau khi sư phụ mất cậu đã sáng tạo ra môn võ công mà sư phụ lúc còn sống không thể tìm hiểu ra được từ một cuốn sách có nhiều tình tiết sắc hiệp hấp dẫn và những trận đánh cái em đọc giả theo dõi ủng hộ em nhé. 5 chương mới nhất truyện Vô Hình Thần Công Chương 144 Chương 143 Chương 142 Chương 141 Chương 140 Danh sách chương truyện Vô Hình Thần Công Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 1234...5 Nhận xét của độc giả về truyện Vô Hình Thần Công Số ký tự 0 Bình luận Facebook Đánh giá từ 116 lượt Người ta vẫn thường hay nói tu tiên, tu đạo là đường nhiều người muốn đi nhưng không phải ai cũng có thể nhẹ nhàng đi qua, thênh thang bước vào. Phải đi đúng đường, đúng lối và phải thực sự muốn hướng đến chân tu thì mới có thể đắc đạo được. Dương Thạc - nhân vật chính trong truyện Vô Tận Thần Công - cũng mê mải tìm đường ra cho chính là một người tư chất thấp, ngộ tính kém, tự nhận là phế vật trên con đường võ tu nhưng đã tìm được công pháp phù hợp hoàn toàn với mình. Công pháp cùng với các võ giả tồn tại các độ phù hợp khác nhau, độ phù hợp càng cao thì tu luyện sẽ càng nhanh, trong truyền thuyết độ phù hợp có thể đạt sau bảy phần sẽ tăng hiệu suất tu luyện gấp thiên tài tu thần công bí điển, tiêu hao vô số thiên tài địa bảo, miễn cưỡng cũng chỉ đạt tới cảnh giới Võ Thánh. Dương Thạc tu công pháp cấp thấp, hướng về võ đạo đỉnh phong mà bước tiến. Theo dõi truyện bạn sẽ biết rõ hơn về quá trình tu công luyện pháp ngòi bút của tác giả Linh Ẩn Hồ dường như bức màn bí ẩn trong giới võ lâm tu tiên học đạo được làm sáng tỏ, người đọc được dẫn dắt vào thế giới truyện tiên hiệp lôi cuốn, thú vị và thu hút trong từng chi tiết, bằng chính lối viết mộc mạc và sống động của tác giả. Tuy nhiên, Vân Linh đợt mãi mà quái nhân chỉ dừng lại bên ngoài, rồi đột ngột bật lên ngọn Linh không ngờ quái nhân tinh ranh như vậy. Chàng biết rằng khó thể lừa dối hắn, liền vội vàng phóng ngay một chưởng lửa vụt tắt, cùng với chưởng phong Vô hình thần công vận đến 7 thành tạo thành áp lực cực mạnh đánh thẳng vào thân quái nhân trong khi bất ngờ bị chưởng phong của Vân Linh đánh trúng. Thế nhưng xui cho Vân Linh và cũng may cho hắn chính là vì ánh lửa đỏ trước mặt quái nhân đã bị chưởng phong vô hình làm cho bạt đi. Tuy việc này chỉ xảy ra rất nhanh, nhưng do quái nhân võ công cao siêu, vì thế trong lúc cảm giác khác lạ đã du thân trở ra, làm cho áp lực vô hình chưởng chạm vào hắn chỉ còn 3- 4 thành, nhất thời chưa thể gây ra thương Linh sau khi xuất chưởng liền phóng người ra. Trong khoảng tối đen chật hẹp, lại tiếp tục đánh thẳng một chưởng về phía quái y quái nhân kêu lên một tiếng giận dữ. Âm thanh cường lực cực mạnh. Thân hình quái nhân tự nhiên phồng to, chưởng lực mở ra nghênh tiếp Vô hình thần công của Vân đằng đều dùng Âm chưởng. Thế chưởng mạnh như bão tố mà chạm vào nhau tạo nên những tiếng rin rít kinh người. Áp lực đột ngột đè lên trong không khí, làm cho không gian ngột ngạt, sức phản hồi mạnh vô Linh sau cú chạm chưởng, cũng cảm thấy nhộn nhạo. Hai chân suýt nữa bị đẩy vội vàng chấn áp dục huyết, tự mình thể hiện vô hình thần công lên tầng thứ 8, chưởng thức mở ra mạnh nhân tiếp chưởng Vân Linh xong cũng thấy kinh hãi. Trong bóng tối hắn cũng không biết địch thủ già trẻ ra sao, chỉ thấy chưởng lực của đối phương kỳ tuyệt thiên hạ, lại xuất ra vô hình vô tích. Thật sự chưa từng nghe đằng chạm chưởng cùng nhau, đều ngay tức thời đánh ra thức chưởng thứ hai. Âm phong chưởng của quái nhân lại đụng với Vô hình chưởng của Vân Linh làm cuồng phong nổi Linh cảm nhận không gian xung quanh phát lạnh. Cơ thể bị phản hồi bởi chưởng lực lợi hại của đối phương cũng phải lùi lại mấy đầu tiên khi ra giang hồ, chàng mới phải đụng trận với một đối thủ lợi hại đến chưởng thứ 8 của chàng vừa rồi còn mạnh hơn thức thứ 7 rất nhiều, vậy mà cũng không đánh ngã được đối phương. Thật sự là không thể tin trên đời lại có kẻ lợi hại như khi đó quái nhân đã bị Vô hình chưởng thức thứ 8 của Vân Linh làm cho thụ thương. Hắn kinh hoàng vô cùng, liền phi thân chạy ra khỏi Linh thấy thế liền nhảy theo bén gót. Vận dụng Ảo bộ pháp mà đuổi theo đối nhân nọ không ngờ chưởng pháp của Vân Linh lợi hại vậy, mà khinh công của chàng còn kinh dị hơn. Hắn thấy phía sau gió lộng ghê gớm, liền vội vàng phóng Âm Thủ Phong Mang về phía Thủ Phong Mang của quái nhân, mường tượng như một loại chỉ phong, lại có kèm theo hơi lạnh, khiến cho kẻ nào trúng phải lập tức bế tắc huyệt đạo, chân khí bị ngưng trệ, nên nguy hiểm vô Linh đang đuổi theo thì nghe thấy tiếng âm khí rít lên trong không trung, liền phất tay đẩy ra kình khí, hoá giải Âm Thủ Phong Mang của quái nhân thấy chàng không bị Âm Thủ Phong Mang của mình tập kích, thì càng kinh hãi, vội trỗ khinh công nhanh hơn, phóng về phía khu rừng Linh thấy thế trong lòng phát nộ, liền vận dụng Ảo bộ pháp lên tầng thứ 8, đuổi sát tới sau lưng quái khi đó hai tay chàng đã vận thần công lên tột độ, đẩy chưởng về phía địch nhân lúc này bị Vân Linh dù tuyệt thủ thần công Vô hình chưởng kết hợp với Ảo bộ pháp mà đuổi tới, thì chạy thoát thế nào được. Cả người hắn bị chàng đánh trúng, lập tức ngã lăn ra Linh đánh ngã đối thủ xong liền phóng chỉ kiềm chế huyệt đạo của quái nhân, rồi nắm cổ đưa hắn trở này, mấy người trong phòng đã biết được có biến. Liền kéo nhau đi ra. Hoạt Trúc thần y đi đầu tiên, kế đến là Tiêu hồn ma nữ và Linh Lung. Mẹ con Sử Nguyệt Nga và một số người khác thì vẫn còn ở trong Linh thấy Hoạt sư thúc ra tới liền để quái nhân nọ xuống. Lúc này ánh trăng soi rọi. Mọi người bấy giờ mới nhận thấy quái nhân thân hình gầy ốm, nhìn không ra hắn lại là một ma đầu chuyên hút máu, khiến mọi người sợ hãi ăn không ngon, ngủ không yên trong mấy tháng Trúc thần y thận trọng đưa tay cởi bỏ khăn dấu mặt của quái nhân, thì phát giác một gương mặt già nua, hai mắt lớn như ốc nhồi. Điều đặc dị nữa là đôi chân mày của quái nhân khá cao, lại có chỗ khiếm khuyết nhìn rất kỳ người ngẫn ra nhìn nhưng không ai biết lão già nọ là ai. Chỉ có Hoạt trúc thần y khuôn mặt chợt biến chăm chú nhìn vào khuôn mặt quái nhân rồi khẽ thở người bị nạn thấy quái nhân kia đã bị bắt thì nổi giận hô hoán, đòi giết ngay quái nhân mới hả nhưng Hoạt Trúc thần y đã khoát tay tuyên bố đại nạn đã hết. Mọi người ai về chỗ nấy. Riêng quái nhân này phải để đích thân lão đem về xử người nọ vì nể uy danh và địa vị của Hoạt trúc thần y trên võ lâm. Hơn nữa mọi người đều nghe vị ân nhân trẻ tuổi kia gọi lão là sư thúc nên không ai dám phản đối Trúc thần y ra hiệu cho mọi người lập tức lên đường. Trong khi đó lão tự tay nắm giữ quái nhân vào tay rồi vác Linh hơi ngạc nhiên, nhưng chàng đoán chắc sư thúc có ẩn tình chi đây nên không tiện nói giữa đám đông. Vì vậy chàng cũng không thắc mắc đi vào trong gọi mấy người thân người lầm lũi đi trong cảnh trời đêm, đa số đều cảm thấy mệt mỏi, chỉ riêng có lão Hoạt Trúc là còn cố chịu đựng còn phần đông đều muốn ngã lăn trên Linh thấy nương tử của mình chịu khổ như thế thì không sao đành. Hai tay chàng vội nắm cườm tay hai mỹ nữ, một bên là Tiêu hồn ma nữ, một bên là Sử Nguyệt Nga, rồi dùng thần công vô lượng đưa các nàng hồn ma nữ từ hồi gặp được Vân Linh thì rất vui sướng. Hiện giờ tuy sức khỏe nàng chưa được tốt, nhưng tâm trạng hân hoan. Đôi mắt cứ thỉnh thoảng liếc nhìn Vân Linh với cái nhìn say Vân Linh thì cũng nhớ nhung nàng nọ vô cùng. Chàng thấy nàng chỉ muốn vồ lấy mà âu yếm không thôi. Nhưng hiện giờ có mặt rất nhiều trưởng bối ở đây làm sao chàng dám tùy tiện như điều nữa bản thân Vân Linh cũng thấy có lỗi với Sử Nguyệt Nga. Người con gái nọ số phận thật là đen bạc. Vui sướng thì ít mà khổ đau thì nhiều. Tình cảm của Vân Linh đối với nàng lại vừa kính, vừa yêu. Thật là không được thuận tiện như đối với Tiêu hồn ma ai lúc trước hiểu ra chuyện của hai người, tất sẽ hiểu cho nỗi khó khăn này của Vân Linh. Mối tình ái giữa hai người bọn họ, giống như một sự gán ghép của số với Vân Linh, thì bị mối quan hệ danh phận ràng buộc giữa Sử Nguyệt Nga là sư muội của sư mẫu chàng, trong khi chàng lại là phận dưới. Vì thế, chàng đối với Sử Nguyệt Nga cảm thấy rất khó xưng hô. Mặc dù trên thực tế, Sử Nguyệt Nga với Sử Thanh chỉ là quan hệ đồng môn. Hai người không có chút quan hệ ruột thịt nào. Như vậy, việc Vân Linh lấy Sử Nguyệt Nga làm vợ cũng không phải là quá đáng. Nhưng mặc cảm vẫn cứ là mặc cảm. Điều này không sao nói rõ điều khác Vân Linh không thể lừa dối bản thân chàng đã thầm yêu Sử Nguyệt Nga từ lâu. Chính Sử Nguyệt Nga là người con gái đầu tiên làm cho trái tim chàng đập rộn cảm giác tình yêu nam nữ. Chàng biết rằng chàng đã yêu nàng nọ rất nhiều, nhưng trong lời nói cũng như hành động lại không sao thổ lộ ra được. Những điều đó đã khiến cho Vân Linh cảm giác mình chưa thật công bằng với Sử Nguyệt giờ Sử Nguyệt Nga lại bị bệnh tật, mà khổ cái manh mối duy nhất chàng định tìm ra từ Ma âm Ngọc địch của Hàn Thiên Ma Nữ đã hoàn toàn bị đổ vỡ. Hiện giờ chỉ có cách đi ra ngoài hải đảo để tìm kiếm thứ cây thuốc mà Hoạt trúc sư thúc nói tới mà người do Hoạt Trúc dẫn đầu đi được nửa đường thì Linh Lung cô nương đã chịu không nổi cực nhọc, liền lên tiếng xin dừng Trúc thần y nhìn đứa con yêu thở hỗn hễ và khuôn mặt xanh mướt thì không khỏi thở dài đành dừng ngay người tìm đến một chỗ đất trống để nghỉ này, Vân Linh mới có cơ hội hỏi Hoạt Trúc thần y xem vì sao sư thúc lại phải bỏ đi sớm thế, không để mọi người nghỉ lại một đêm nơi hang động Trúc thần y chỉ vào quái nhân nằm dưới đất nói– Linh nhi có biết lão nhân này là ai không ?Vân Linh lắc đầu. Hoạt Trúc thần y liền nói– Lão nhân này chính là Âm Phong Huyết Độc. Vốn nổi danh cùng thời với Hoạt Thiên Tà sư phụ người nghe lão nói thế đều kinh ngạc, chú tâm Trúc thần y nhìn xuống lão nhân nọ một thoáng rồi nói– Âm Phong Huyết Độc vốn nổi tiếng trên giang hồ vì Âm Phong Chưởng cực kỳ lợi hại. Lão ta còn có một ác danh rất gớm ghiếc là Hấp Huyết người nghe đến ác danh “Hấp Huyết Ma” thì thầm hiểu sự lợi hại của Âm Phong Huyết Độc là như thế hôm bị bắt đến giờ, trong số mọi người ở đây ai ai cũng đã từng bị lão dùng Hấp huyết ma pháp hút máu. Theo đó, mỗi khi lão vận công lên, lập tức kẻ bị hại liền cảm giác cơ thể nôn nao, miệng cứ ợ lên rồi trong vòng nửa khắc tự động phóng ra từ miệng một vòi huyết tiễn. Vòi huyết tiễn này sẽ được lão ma hút ngay vào miệng, rồi dùng công phu bản thân hoá luyện để đưa dòng lưu dịch này hòa nhập vào cơ thể lại chuyện cũ, ai nấy đều không khỏi rùn mình. Tiêu hồn ma nữ thấy mọi người đều trầm mặc liền khẽ lên tiếng hỏi Hoạt trúc thần y về nguyên do tại sao lão già Âm Phong Huyết Độc đó lại đi hút máu người khác làm trúc thần y lắc đầu nói“Chuyện này cũng rất kỳ cục. Trên giang hồ đồn đại Âm Phong Huyết Độc này bị một chứng bệnh kỳ dị khó chữa, cơ thể của lão thường thường cứ 20 ngày một lần lại phải cần máu tươi để hỗ trợ. Do vậy, Âm Phong Huyết Độc thường bí mật bắt lấy các nam nữ giang hồ để dùng máu tươi của họ giúp bồi bổ cơ kia, khi còn trẻ, sư thúc đã từng nghe nói đến căn bệnh này của Âm Phong Huyết Độc nên rất hiếu kỳ bèn nghĩ cách tìm ra phương dược để giải tỏa chứng bệnh kì dị hành tung của Âm Phong Huyết Độc rất kỳ bí, mà võ học của lão ấy lại cao cường. Do đó sư thúc dù đã chế ra rất nhiều dược phương để chữa cho chứng bệnh của lão ấy nhưng cũng chưa có cơ hội tìm được Âm Phong Huyết Độc để cho lão uống thử hầu kiểm tra thực tế dược phương của mình có hiệu quả làm sao lần này Linh nhi tóm được lão ta. Đây thật là cơ hội 1000 năm có một để sư thúc dùng thử phương dược đã đặc chế của mình xem có giải được căn bệnh kia không ?Nếu mà thành công, Âm Phong Huyết Độc sẽ không phải tàn hại sinh linh nữa. Đây sẽ là việc tốt vô cùng cho giang hồ võ lâm mai hậu.

vo hinh than cong